Hãy thôi gọi 30/4 là ngày giải phóng

Nguyễn Trang Nhung
2020.04.29
  Hình minh hoạ. Chiếc xe tăng của quân đội Bắc Việt húc đổ cánh cổng vào Dinh Độc Lập hôm 30/4/1975
AFP

Ngày giải phóng là tên gọi mà chính quyền Việt Nam Dân chủ Cộng hòa ở miền Bắc dùng để chỉ 30/4, khi giành được chính quyền Việt Nam Cộng hòa ở miền Nam và thống nhất hai miền đất nước.

Từ góc nhìn của Việt Nam Cộng hòa, 30/4 không những không là ngày giải phóng mà là ngày quốc hận hay ngày tháng Tư đen.

Giải phóng – từ này có nghĩa là làm cho được tự do, làm cho thoát khỏi địa vị nô lệ hay tình trạng bị áp bức.

Theo đó, để miền Nam được giải phóng, miền này phải ở trong địa vị hay tình trạng ấy.

Nhưng, trong 20 năm tồn tại của Việt Nam Cộng hòa, miền Nam chưa bao giờ là một miền như vậy.

Miền Nam đã là một miền tự do, và Việt Nam Cộng Hòa đã là một quốc gia có chủ quyền, và có khả năng tự quyết.

Do hoàn cảnh đặc thù, Việt Nam Cộng hòa là đồng minh của Hoa Kỳ, còn Việt Nam Dân chủ Cộng hòa là đồng minh của Liên Xô và Trung Quốc, đã đối đầu trong một cuộc chiến đầy cam go.

Đó là cuộc chiến ý thức hệ, giữa một bên theo chủ nghĩa cộng sản và một bên theo chủ nghĩa tư bản.

Bên thắng cuộc, sau 'giải phóng' đã áp đặt chủ nghĩa cộng sản cho toàn bộ đất nước.

Dù chủ nghĩa nào thắng thế, cuộc 'giải phóng' đã dẫn đến cái chết của hàng trăm ngàn người ở cả hai bên chiến tuyến.

Một lối đi khác, hòa bình hơn, thống nhất mà không đổ máu, vì nhiều lý do, đã không được lựa chọn.

Đó là lịch sử mất mát mà chúng ta không thể thay đổi. Song điều mà chúng ta có thể thay đổi là thái độ đối với hai ý thức hệ và cuộc chiến.

Chủ nghĩa cộng sản, theo thời gian, đã được thấy rõ là một ảo tưởng, một giấc mơ không thành của loài người. Việt Nam ngày nay đã không còn theo đuổi cộng sản nữa.

Với thực tế đó, chúng ta cần thừa nhận sai lầm khi đã lựa chọn chủ nghĩa cộng sản cũng như sai lầm khi đã gây ra cuộc chiến ý thức hệ, và vì vậy cần chấm dứt niềm vui chiến thắng kéo dài suốt 45 năm qua.

Cùng với đó, chúng ta hãy thôi gọi đây là ngày giải phóng. Thay vì thế, chúng ta chỉ nên gọi đây là ngày thống nhất mà thôi.

Ngày thống nhất phải là ngày mà chúng ta nhìn lại quá khứ để thấy sai lầm của mình và tự nhủ không lặp lại. Đây cũng nên là ngày hàn gắn các vết thương và nối liền những đứt gãy.

Lý tưởng mà miền Bắc đã theo đuổi hầu như đã bị bỏ lại, và Việt Nam hiện nay đang đi theo chủ nghĩa tư bản mà miền Bắc một thời đã quyết liệt chống đối.

Song, trong khi thừa nhận chủ nghĩa cộng sản là một sai lầm và giờ đây đi theo chủ nghĩa tư bản, chúng ta cũng cần nhận chân rằng chủ nghĩa tư bản mà hầu như toàn bộ thế giới đang đi theo cũng có những vấn đề nghiêm trọng.

Chủ nghĩa tư bản mặc dù đã có sự biến đổi về chất để phù hợp với thời đại song đang đứng trước sự xét lại trước các khủng hoảng ngày càng dồn dập, nhất là về môi trường, trong hiện tại và cả tương lai.

Nhận chân được điều đó sẽ giúp chúng ta điều chỉnh hay tìm ra con đường phù hợp để Việt Nam có thể vượt qua các khủng hoảng một cách ngoạn mục, đồng thời có thể phát triển một cách bền vững, hài hòa và trở thành một quốc gia đáng sống.

* Bài viết không thể hiện quan điểm của Đài Á Châu Tự Do

Nhận xét

Bạn có thể đưa ý kiến của mình vào khung phía dưới. Ý kiến của Bạn sẽ được xem xét trước khi đưa lên trang web, phù hợp với Nguyên tắc sử dụng của RFA. Ý kiến của Bạn sẽ không xuất hiện ngay lập tức. RFA không chịu trách nhiệm về nội dung các ý kiến. Hãy vui lòng tôn trọng các quan điểm khác biệt cũng như căn cứ vào các dữ kiện của vấn đề.

Nhận xét

vxhienvn
04/07/2021 14:50

-Bài viết này hay, tư tưởng xây dựng, tôi rất hoan nghênh. Song có một điểm lịch sử và quan điểm mà tôi cần các học giả cần làm rõ thêm:
1. Tác giả có nói VNCH là nhà nước độc lập, tự chủ nhiều mặt, có thực sự như thế không? Khi mà nhiều chính sách kế hoạch phụ thuộc nhiều vào cố vấn Mĩ? Mĩ thao túng chính trị, việc tổng thống Diệm bị đảo chính lật đổ tuy do quân lực VNCH ra tay nhưng Mĩ nhúng tay dật dây không ít.
2. Sự tồn tại của VNCH quá nhiều yếu kém, phụ thuộc viện trợ của Mĩ quá nhiều. Kinh tế phát triển nhưng vài khu vực được hưởng lợi nhiều.
3. Để mất nhiều đảo nhỏ về tay campuchia trong khi lực lượng quân sự mạnh hơn hẳn cũng k chiếm lại được. Để mất hoàn toàn Hoàng Sa nhưng cũng lực bất tòng tâm.
3. VNCH được Mĩ và hàng loạt đồng minh ủng hộ hơn VNDCCH rất nhiều( thậm chí hàng triệu lượt quân đồng minh tham chiến trực tiếp, lợi thế hơn rất nhiều khi VNDCCH chỉ được viện trợ khí tài..) nhưng vẫn thua trận thảm hại.. Cho thấy thể chế chính trị lẫn sức mạnh quân sự yếu kém tệ hại, cũng không được lòng phần lớn nhân dân Miền Nam nữa.
4. Vấn đề hiện tại không phải VN từ bỏ hệ tư tưởng cộng sản như tác giả nghĩ, mà đây là một sự dung hòa của hai hệ tư tưởng thì đúng hơn, mục đích là vươn tới tiệm cận tới xã hội lý tưởng của hệ tư tưởng cộng sản, nhưng hình thức xây dựng xã hội đó lại là của CNTB, nhà nước giảm dần kiểm soát chủ yếu chỉ định hướng, để nó tự do phát triển.
5. TÓM LẠI hệ tư tưởng của nhà nước hiện nay, theo tôi thấy không phải là chủ nghĩa tư bản hay cộng sản nữa, mà là một loại chủ nghĩa mới, linh hoạt với thời đại: chủ nghĩa dân tộc, tiếp thu cả tư tưởng hệ cộng sản trong chính trị- xã hội, tư tưởng tư bản trong kinh tế, khoa học... Tất cả vì mục đích đưa VN trở nên hùng mạnh.
Trong hoàn cảnh khủng hoảng hiện nay, nhất là kinh tế và covid, chủ nghĩa mới này của VN đang thể hiện sự ưu việt của nó, nâng tầm VN lên rât nhiều. Nhân dân và nhà nước đoàn kết một lòng chống dịch, phát triển kinh tế...
Tôi ủng hộ nhà nước VN, tôi yêu dân tộc VN, tôi tin tưởng con đường nhà nước định hướng và chèo lái, tôi cũng mong kiều bào năm châu một lòng hướng về tổ quốc trong những lúc khó khăn này.
vxhienvn
HN, 05/07/2021